Mạc Đĩnh Chi

Mạc Đĩnh Chi (chữ Hán: 莫挺之 1272 - 1346), tên tựTiết Phu (節夫), hiệu là Tích Am (僻庵) là một quan đại thần và nhà ngoại giao nổi tiếng triều Trần trong lịch sử Việt Nam.[1] Năm 1304, đời vua Trần Anh Tông niên hiệu Hưng Long thứ 12, ông thi đỗ trạng nguyên. Nhờ thông minh, hiểu biết sâu rộng, ông nhiều lần được cử đi sứ sang Trung Quốc. Ngoài ra, ông còn được biết đến như là tổ tiên trực hệ của các đời Hoàng đế nhà Mạc, được Mạc Thái Tổ truy tôn miếu hiệuViễn Tổ (遠祖), thụyKiến Thủy Khâm Minh Văn Hoàng Đế (建始欽明文皇帝).

Mạc Đĩnh Chi

Kế nhiệm Thuỷ tổ nhà Mạc
Học vấn Trạng nguyên nhà Trần
Tên đầy đủTên tựTên hiệuTôn hiệuThụy hiệu
Tên đầy đủ
Mạc Đỉnh Chi
Tên tự
Tiết Phu (節夫)
Tên hiệu
Tích Am (僻庵)
Tôn hiệu
Viễn Tổ hoàng đế (遠祖)
Thụy hiệu
Kiến Thủy Khâm Minh Văn Hoàng Đế (建始欽明文皇帝)
Đăng quang Không
Tước hiệu Lưỡng quốc Trạng Nguyên nhà Trần - Nguyên [cần dẫn nguồn]
Sinh 1272
Hải Dương
Mất 1346
Thăng Long
Hoàng tộc nhà Mạc
Tại vị Không
Thân phụ Mạc Đĩnh Kỳ